Bữa tiệc chuẩn bị chính thức, u Lục đang được nốc dung dịch, hấp thụ nước giá khiến cho bà thoải mái rộng lớn thật nhiều.
Ninh Tri ngồi một phía, thấy sắc mặt mày của u Lục đã tương đối lên thật nhiều trong tâm địa mới mẻ yên tĩnh tâm.
Ninh Tri đứng lên.
"Cô cút đâu vậy?" Lâm Điềm Điềm phản xạ vô cùng nhanh: "Bữa tiệc chuẩn bị chính thức rồi, tất cả chúng ta cũng sẵn sàng rời khỏi ngoài thôi, giờ chỉ mất Thâm Viễn đang được chiêu mời khách khứa phía bên ngoài, chắc hẳn rằng anh ấy đang được bận lắm."
Lâm Điềm Điềm xoay đầu lại mỉm mỉm cười rằng với u Lục: "Mẹ, u ko được ưu tiên Tiểu Tri, nhằm cô ấy ngay lưng biếng đâu."
Mẹ Lục vỗ vỗ tay cô ta: "Ở phía trên không tồn tại việc gì cần giúp sức không còn, Tiểu Tri ko cần thiết ở phía trên."
Lâm Điềm Điềm kế tiếp nói: "Con muốn làm ở cùng theo với Tiểu Tri, lát nữa lại cút cùng theo với u lên sảnh khấu, bám tí khả năng chiếu sáng nữa chứ."
Mẹ Lục cảm nhận thấy tối ni con cái dâu cả vô cùng biết rằng chuyện: "Con chỉ chất lượng chiếc miệng thôi."
Ninh Tri liếc nhìn Lâm Điềm Điềm, ánh nhìn khẽ teo giật: "Tôi vừa vặn mới mẻ đứng lên, còn ko rằng câu nói. nào là thì cô đang được rằng một đụn rồi, khuôn mẫu gì rồi cũng nhằm cô rằng không còn."
Lâm Điềm Điềm ngay tức khắc chững một khá.
Ninh Tri mỉm cười nói: "Tôi cút dọn dẹp vệ sinh tuy nhiên sao cô lại stress thế?"
Vẻ mặt mày Lâm Điềm Điềm vơi đi: "Tôi stress sao?" Cô tớ thở dài: "Chuyện vừa vặn rồi xẩy ra với u thực hiện tôi kinh hoàng bị tiêu diệt khiếp, vẫn ko hồi sinh."
Mẹ Lục đùng một cái lên đợt đau bụng là chuyện cô tớ trọn vẹn ko ngờ cho tới.
Cô tớ lên kế hoạch không giống, tuy nhiên giờ đây nguyên do u Lục bị bệnh dịch lại càng chất lượng rộng lớn.
Ninh Tri nhìn trực tiếp cô tớ một chiếc, ko rằng câu nói. nào là bước thoát ra khỏi phòng ngủ.
Ngay nhập khi cửa ngõ chống đóng góp lại sắc mặt mày Ninh Tri ngay tắp lự trầm xuống.
Cô vén váy chạy thời gian nhanh rời khỏi cầu thang máy.
Trong phòng tiếp khách sạn.
Ánh nến khẽ đung trả, xuyên qua quýt ánh nến hoàn toàn có thể trông thấy khuôn mặt mày tuấn tú White trẻo giá tiền lùng của Lục Tuyệt phía trên bên trên sô trộn đang được nhuộm một tờ red color nhạt nhẽo.
Đôi môi mỏng manh của anh ý mím chặt, lông ngươi cũng nhíu lai.
Nhân viên đáp ứng đem đồng phục red color bên dưới chân nhão nhoẹt rời khỏi như nước, bên dưới ánh đèn sáng nhị đôi mắt cô tớ sáng sủa rực, ngước đầu nhìn người con trai xuất sắc ưu tú trước mặt mày.
Cô tớ từng xúc tiếp với vài ba người con trai, tuy nhiên không một ai nhập số chúng ta hoàn toàn có thể đối chiếu với anh Lục này.
Dù vướng triệu chứng tự động kỷ tuy nhiên anh lại sở hữu nước ngoài hình rất đẹp và gia đạo chất lượng, mặc dù cả đời anh ko rằng câu nói. nào là thì vẫn hơn nhiều những thương hiệu con trai nghèo khổ kiết xác, dầu mỡ đầu trọc hói, bụng bia mà còn phải lắm chuyện cơ.
Với một người như anh Lục thì có lẽ rằng nhập đời cô tớ cũng chỉ mất thời cơ được xúc tiếp một thứ tự này tuy nhiên thôi.
Bạn đang xem: đào hôn nữ xứng không chạy nữa
Cô tớ mong muốn thâu tóm thời cơ.
Cô đáp ứng áp sát phần thân ái bên trên của tớ nhập chân Lục Tuyệt, lặp lại: "Anh Lục, tôi là chị gái phía trên."
Lục Tuyệt ngước đôi mắt lên, hai con mắt đen kịt láy u ám và sầm uất, lại thơ ngây, tầm đôi mắt kể từ khu vực xa xôi rớt vào khuôn mặt của nhân viên cấp dưới đáp ứng.
Cô đáp ứng nhìn Lục Tuyệt, mừng rỡ mừng ranh xiết.
Nhưng lại thấy Lục Tuyệt mím môi, tiếng nói trầm khàn: "Xấu cô."
Cô thiệt xấu xa xí.
Cô đáp ứng choáng ngợp.
Sau cơ cô tớ nghe thấy tiếng nói trầm thấp của những người con trai lênh láng vẻ tức giận: "Cút cút."
Lục Tuyệt tương tự con cái chó xù lông, rằng với vẻ hung tợn: "Cút cút."
Cô đáp ứng lấy lại ý thức, vừa vặn rồi cô tớ chỉ nghĩ về anh Lục này giá tiền lùng, túng thiếu hiểm.
Còn giờ đây lại thấy anh thiệt dễ thương.
Một số người quí vờ vịt trầm trồ dễ thương, tuy nhiên sự dễ thương và đáng yêu của anh ý thìa là thiệt.
Cô đáp ứng tiến công bạo, trả tay rời khỏi ấn định chạm nhập khuôn mặt mày rất đẹp trai quá mức cho phép của anh ý.
Một giây tiếp theo sau đã biết thành Lục Tuyệt đẩy rời khỏi.
Rõ ràng là anh đang được tức phẫn uất, mức độ lực của những người con trai quá nặng, mu bàn tay của nhân viên cấp dưới đáp ứng ngay tức khắc đỏ gay lên.
"Cút, cút, cút." Lục Tuyệt cau ngươi, vẻ mặt mày rất đẹp trai vừa vặn thất lạc kiên trì, vừa vặn gắt gỏng, lại thêm thắt tức phẫn uất, khẩu ca tức phẫn uất trào rời khỏi kể từ trong cổ họng, trầm và sâu sắc.
Lúc này Lục Tuyệt tương tự một con cái Long tức giận gầm thét, bên trên mặt mày tràn trề vẻ dữ tợn.
Tay nhân viên cấp dưới đáp ứng bị hất rời khỏi đập nhập bàn coffe thủy tinh anh cạnh bên, đau tới suýt khóc.
Cô tớ không thích bỏ lỡ một thời cơ khan hiếm với vì vậy.
Nhìn sắc mặt mày Lục Tuyệt ngày càng đỏ gay, cô tớ thì thầm mừng rỡ mừng, giờ anh không thích cô tớ tuy nhiên lát nữa chắc chắn tiếp tục dữ thế chủ động ôm cô tớ thôi.
Lục Tuyệt ngán ghét bỏ người này và mùi hương của điểm này, anh nóng bức ruột vùng lên mong muốn tách ngoài phía trên.
Nhìn thấy Lục Tuyệt ấn định tách cút, nhân viên cấp dưới đáp ứng mong muốn trả tay kéo vạt áo của anh ý lại, Lục Tuyệt tức phẫn uất đập mạnh ly rượu bên trên bàn coffe xuống, hai con mắt rất đẹp như hoa khơi tràn trề tức giận: "Cút cút, cút cút."
Rượu đỏ gay thẳng sập lên trên bề mặt nhân viên cấp dưới đáp ứng còn còn chưa kịp đứng lên, ly rượu cũng rơi xuống đá đá hoa nhẵn nhụi trừng trị rời khỏi giờ đồng hồ "choang".
Tóc nhân viên cấp dưới đáp ứng bám lênh láng rượu đỏ gay, bị rượu đỏ gay chảy nhập đôi mắt, cô tớ tất tả vàng nhắm đôi mắt lại.
Cả người chật vật vô nằm trong, làm cái gi còn vẻ hấp dẫn như vừa vặn rồi nữa?
Cánh cửa ngõ đột ngột bị ngỏ rời khỏi.
Nhân viên đáp ứng đang được ngồi trước sô trộn khẽ ngỏ đôi mắt, cô tớ trông thấy một bóng người màu xanh lá cây phi vào.
Dưới ánh đèn sáng rực rỡ tỏa nắng, người phụ phái nữ phi vào với nước domain authority White trẻo, lối đường nét khuôn mặt mày thanh tú, nhìn vô nằm trong xinh rất đẹp.
Nhân viên đáp ứng nhìn Lục Tuyệt vừa vặn rồi còn hung tợn ko thèm nhìn bản thân đang được bước thời gian nhanh tiếp cận mặt mày người phụ phái nữ, anh cúi đầu xuống, thân ái thể dán sát nhập người phụ phái nữ, tay chân luýnh quýnh mách bảo cổ tay cô, vô cùng dựa dẫm.
Lục Tuyệt bắt tay Ninh Tri, anh vừa vặn hoảng sợ vừa vặn giá nảy: "Ghét cô tớ, anh."
Anh cố nén tiếng nói với Ninh Tri: "Giận, anh."
Người phụ phái nữ cơ rất rất đáng ghét bỏ, anh vô cùng tức phẫn uất.
Ninh Tri liếc nhìn sườn hiện trên đầu Lục Tuyệt, đang được với thân phụ tia chớp và mây đen kịt hiện thị.
Anh ấy thực sự vô cùng rất tức phẫn uất.
"Được rồi, tôi hiểu rồi." Ninh Tri yên ủi anh: "Tiểu Tuyệt Tuyệt chớ giá phẫn uất, tôi tiếp tục dạy dỗ cho tất cả những người xấu xa một bài học kinh nghiệm gom anh nhé."
Lục Tuyệt mím môi, một tia chớp black color ngay tức khắc mất tích.
Anh đang được bớt được chút tức phẫn uất rồi.
Ninh Tri nhìn nhân viên cấp dưới đáp ứng đang được ngồi bên trên mặt mày khu đất, bên trên mặt mày với rượu đỏ gay, nhìn chật vật vô nằm trong, nhập chống còn tồn tại mùi hương thơm nức sặc sụa, làm thế nào tuy nhiên cô không hiểu biết nhiều đang được xẩy ra chuyện gì chứ?
Ninh Tri nhìn cô đáp ứng với vẻ ngạo mạn: "Mắt nhìn của Lâm Điềm Điềm ko được chất lượng lắm nhỉ.
Tìm hạng người như cô nhằm ô nhục Lục Tuyệt à? Hay là mong muốn ô nhục tôi?"
Cô đáp ứng rùng bản thân, vừa vặn điếm nhục vừa vặn run sợ.
Cô tớ nhận định rằng đối phương cút nhập trông thấy cảnh tượng vì vậy tối thiểu cũng tiếp tục thất lạc tự động ngôi nhà tuy nhiên phỏng vấn bản thân.
Nhưng lại ko cần, đối phương coi thường thông thường cô tớ, có lẽ rằng nói cách khác là đối phương ko hề coi cô tớ rời khỏi gì.
Cô đáp ứng cảm nhận thấy sự sỉ nhục cực mạnh.
Ninh Tri thu lại ánh nhìn, kéo Lục Tuyệt thoát ra khỏi căn chống tràn ngập mùi thơm này.
"Có người phụ phái nữ ở bên phía trong, trả cô tớ ra bên ngoài, mò mẫm một khu vực người sử dụng nước giá tiền thực hiện cô tớ tỉnh lại, chất vấn chuyện xẩy ra, triệu chứng cứ còn ở nhập chống, tự sướng đánh dấu."
Ninh Tri giá tiền tiếng nói.
Vệ sĩ biết bản thân thiếu cẩn trọng, nhằm người này tận dụng tính danh của nhân viên cấp dưới hotel tuy nhiên lẻn nhập.
Cho mặc dù đối phương được Ninh Tri nhờ cho tới áy náy bữa tiệc mang lại Lục Tuyệt thì anh tớ cũng nên ở cạnh bên.
"Vâng thưa mợ nhị." Vệ sĩ to lớn lênh láng vẻ xấu xa hổ đáp câu nói..
Ninh Tri ko ngay tức khắc phỏng vấn anh tớ về sai lầm không mong muốn trong các việc này tuy nhiên mang lại anh tớ thời cơ nhằm thay thế sửa chữa tội vạ của tớ.
Vệ sĩ hạ quyết tâm chắc chắn cần tra được chân tướng mạo vụ việc, lấy công chuộc tội.
"Đừng thực hiện kinh động cho tới ai, chính thức khảo sát kể từ khu vực Lâm Điềm Điềm." Ninh Tri nhắn dò la một câu sau cuối rồi kéo Lục Tuyệt cút.
Cô mong muốn coi tiếp theo sau Lâm Điềm Điềm tiếp tục giở trò gì.
Ninh Tri lại mướn một chống không giống.
Hô hấp của Lục Tuyệt tạm thời, khuôn mặt mày rất đẹp trai White trẻo đang được đỏ gay bừng, cô tất tả vàng gọi chưng sĩ Kim vẫn ko tách cút trở lại nhà pha mang lại anh.
Ninh Tri báo số chống mang lại chưng sĩ Kim, đợi ông ấy cho tới.
"Anh cảm nhận thấy ko tự do ở đâu?" Ninh Tri ko biết với cần Lục Tuyệt đang được ăn cần đồ vật gi tránh việc ăn ko.
Dưới ánh đèn sáng hai con mắt Lục Tuyệt đỏ gay bừng, khóe đôi mắt cũng đỏ gay lên, hai con mắt đen kịt láy u ám và sầm uất nhìn Ninh Trị, thân ái thể không ngừng nghỉ nghiêng hẳn theo phía cô.
"Nóng." Vừa rồi Lục Tuyệt ko cảm nhận thấy gì, tuy nhiên giờ đây trông thấy cô thì anh lại thấy vô cùng giá, vô cùng giá.
Ninh Tri thấy bên trên trán anh toát rời khỏi lênh láng mồ hôi: "Cởi áo khoác bên ngoài trước nhé, chịu thương chịu khó một tí, chưng sĩ tiếp tục cho tới ngay lập tức thôi."
Lục Tuyệt mím môi, anh vô cùng khát.
Ninh Tri thấy anh ngờ ngạc ko động che thì vươn tay toá cúc áo mang lại anh.
Ngón tay cô White nõn thon lâu năm, đầu ngón tay được màu hồng nhạt nhẽo, khôn khéo toá từng cúc áo mang lại Lục Tuyệt.
"Ngoài giá thì còn tồn tại nơi nào ko tự do không?" Ninh Tri toá cỗ trang phục rời khỏi gom anh, chỉ nhằm lại một cái áo sơ-mi White bên phía trong.
Gương mặt mày rất đẹp trai của Lục Tuyệt nhuộm lênh láng dục vọng, tiếng nói vừa vặn trầm vừa vặn khàn, tương tự ko tự do gần giống đang được cầu xin: "Rất giá nó."
Ninh Tri nhìn nhập điểm tránh việc nhìn, sắc mặt mày ngay tức khắc đỏ gay bừng.
Lúc này chưng sĩ Kim đang đi vào, Ninh Tri tất tả vàng rời khỏi xuất hiện như chạy trốn.
Lục Tuyệt kể từ chối sự chạm đụng của chưng sĩ Kim, vậy nên Ninh Tri đành phải nói lại chuyện mang lại chưng sĩ Kim nghe.
"Chắc là cây nến với yếu tố.
Có bao nhiêu người quí thêm thắt dung dịch kích dục nhập nến, loại thuốc chữa bệnh này không nhiều tác động cho tới khung hình." Xét cho tới biểu hiện đặc trưng của Lục Tuyệt, chưng sĩ Kim ko ấn định khuyên nhủ cô nên sử dụng thuốc an thần hoặc tiêm dung dịch.
Sau Lúc Ninh Tri nhắn chưng sĩ Kim cần lưu giữ kín về chuyện này thì tiễn biệt ông ra bên ngoài.
Sau Lúc ngừng hoạt động lại Ninh Tri ngay tắp lự xoay người cút nhập, hai con mắt đen kịt nhánh, không khô thoáng của Lục Tuyệt khiến cho mặt mày cô giá lên.
Xem thêm: begin to v hay ving
Cô nghĩ về cho tới câu nói. ám chỉ của chưng sĩ Kim vừa vặn rồi, một là cố băng qua, nhị là ngủ một chiếc là kết thúc.
Ngủ thế nào?
Làm sao tuy nhiên cô không hiểu biết nhiều chứ?
Ninh Tri tiếp cận cạnh bên Lục Tuyệt, thời điểm hiện tại bên trên người anh chỉ mang trong mình 1 cái áo sơ-mi White.
Vì vượt lên giá nên anh đang được tự động toá nhị cúc áo, nhằm lộ cái cổ nhỏ gọn và yết hầu đang được nhô lên.
Anh đem quần âu red color, song người mẫu chân dài nhằm tùy ý, phần nhô rời khỏi ở thân ái vượt lên rõ nét.
Anh nhìn chằm chằm nhập cô, như mong muốn bảo rằng anh ko tự do.
Ninh Tri rủ dành riêng anh: "Anh qua quýt chóng ở xuống cút, chưng sĩ Kim rằng anh ngủ một giấc là được."
Lục Tuyệt mím môi, vòng tai cũng ửng hồng: "Nóng anh."
"Tôi biết." Ninh Tri kéo anh tiếp cận mặt mày giường: "Anh nghỉ dưỡng một lúc, Chịu đựng một lúc là được rồi."
Lục Tuyệt ngoan ngoãn ngoãn ở xuống, bên trên mặt mày ửng hồng khiến cho khóe đôi mắt anh cũng đỏ gay bừng, hoàn toàn có thể vô cùng như thể một yêu thương nghiệt.
Anh hừ hừ rời khỏi giờ đồng hồ như vô cùng ko tự do, dữ thế chủ động úp mặt mày nhập lòng bàn tay Ninh Tri, nhẹ dịu cọ lên cơ như 1 thú nuôi nhỏ bị thương cần phải yên ủi khẩn cấp cho.
Tiếng anh khan đặc vô nằm trong xứng đáng thương.
"Tri Tri dán anh."
Cảm cảm nhận được khá giá bên trên mặt mày và các giọt mồ hôi bám nhớp không khô thoáng, lòng Ninh Tri lại nhão nhoẹt.
Cô cúi xuống, nhẹ nhàng giọng chất vấn anh: "Khó Chịu lắm à?"
Lục Tuyệt ko biết đồ vật gi là không dễ chịu, tuy nhiên anh biết mình yêu thích Ninh Tri chạm nhập bản thân, lạnh giá như đang được hạ nhiệt mang lại anh.
Anh u ám và sầm uất chớp đôi mắt nhìn cô, tiếng nói trầm thấp như cầu xin: "Tri Trị, thơm anh."
Ninh Tri trả tay rời khỏi ôm mặt mày anh, phát hiện hai con mắt đầm đìa của anh ý, môi cô rớt vào thân ái lông ngươi nhuộm lênh láng dục vọng của anh ý.
Mặt trời nhỏ trước tiên.
Từ kể từ trượt xuống, thơm lên sinh sống mũi cao, mặt mày trời loại nhị.
Lục Tuyệt ko biết vì như thế sao khá thở của tớ lại gấp rút vì vậy, cũng ko biết vì sao lồng ngực lại phập phồng, xúc cảm như chuẩn bị nổ tung.
Chỉ chạm đụng một ít trọn vẹn ko đầy đủ.
Ninh Tri đang được ấn định rời qua quýt mồm anh thơm lên cằm thì tiếng nói khàn khàn của Lục Tuyệt vang lên, anh bất mãn lẩm bẩm: "Tri Tri, mồm, mồm."
Muốn Tri Tri thơm mồm anh..
Xem thêm: đặc điểm chung của vùng biển nước ta là
Bình luận