truyện mật ngọt hôn nhân

Nam Thành, căn nhà bọn họ Nhan.

Bạn đang xem: truyện mật ngọt hôn nhân

Nhan An Bang vừa vặn về cho tới cửa ngõ căn nhà, ngay lập tức thấy Nhan Thịnh Vũ, nhị đôi mắt ông tớ sáng sủa lên, “Thịnh Vũ, sao con cái ko nhập nhà?”

Nhan Thịnh Vũ rét mướt nhạt nhẽo nói: “Không cần thiết, tôi cho tới trả ông loại này rồi chuồn tức thì.”

Dứt lời nói, anh trả đồ gia dụng nhập tay mang lại ông tớ.

“Về căn nhà còn đem đồ gia dụng loại gì? Ba sở hữu vô khối đâu.”

Ngoài mồm trình bày vì vậy, tuy vậy trong trái tim Nhan An Bang vẫn cực kỳ hạnh phúc.

Từ sau phiên tranh cãi với Nhan Thịnh Vũ về chuyện kết duyên với Tần Nghiên, anh trước đó chưa từng dữ thế chủ động liên hệ với ông tớ, cho dù ông tớ sở hữu gọi Smartphone, anh cũng ko nghe máy.

“Cái này sẽ không nên của tôi, là của Tiểu Tịch nhờ tôi đem mang lại ông.”

Nhan Thịnh Vũ rét mướt lùng trình bày, tiếp sau đó xoay người chuồn.

“Thịnh Vũ, con cái ko thể bỏ qua mang lại phụ thân sao?”

Nhan Thịnh Vũ trả sống lưng về phía Nhan An Bang, “Kết hít với ai là quyền tự tại của ông, tôi ko xen nhập.

Tương tự động như vậy, quan hoài cho tới ông hay là không là quyền tự tại của tôi, ông chớ xen nhập.

Tôi chỉ mong sao ông chớ thủ thỉ này với Tiểu Tịch, khó khăn lắm con cái nhỏ nhắn mới mẻ khỏe mạnh lại, tôi ko ao ước nó ghi nhớ lại những chuyện tiếp tục qua quýt.”

Nhan An Bang coi theo đuổi Nhan Thịnh Vũ cho tới lúc không thấy bóng hình nữa, mới mẻ chuồn vào trong nhà.

“Có chuyện gì vậy?”

Tần Nghiên quan hoài căn vặn.

Nhan An Bang nhấp lên xuống đầu, không thích trình bày.

Tần Nghiên cũng ko căn vặn nhiều, “Lại phía trên ăn cơm trắng trước chuồn.”

Hai người ngồi ăn cơm trắng, Tần Nghiên đùng một cái hỏi: “Hơn nửa mon rồi anh ko về căn nhà, sở hữu nên dành hết thời gian lắm không?”

“Ừ, thời gian gần đây quân khu vực của anh ấy mong muốn liên minh trình diễn tập dượt quân sự chiến lược với quân khu vực thủ đô, sở hữu thật nhiều việc cần thiết thực hiện, sáng sủa mai anh nên chuồn rồi.”

“Gấp vậy sao?”

“Ừ, chỉ huy cực kỳ coi trọng trình diễn tập dượt phiên này, ko thể nhằm xẩy ra sơ ý được.

Anh cần được tự động bản thân giám sát, tới đây em cứ ngủ trước, ko cần thiết đợi anh về.”

“Vâng, em biết rồi, anh cũng nên tự động che chở chất lượng tốt cho chính bản thân mình đấy.”

Cơm nước xong xuôi, Nhan An Bang chuồn nhập thư chống.

Nhìn của thư chống đóng góp chặt, Tần Nghiên tâm lý một ít rồi trở lại buồng ngủ.

Một giờ sau, tắm cọ xong xuôi vẫn ko thấy Nhan An Bang, Tần Nghiên bèn xuống lầu xối một ly trà, tiếp sau đó lên chống sách gõ cửa ngõ, “An Bang, em hoàn toàn có thể nhập không?”

“Vào đi!”

Tần Nghiên đẩy cửa ngõ rời khỏi, Nhan An Bang đang được ngồi ở trước bàn, cúi đầu ghi chép gì ê.

Tần Nghiền bịa đặt ly trà lên bàn, “Công việc cần thiết, tuy nhiên sức mạnh còn cần thiết rộng lớn, anh chớ quá liều mình.”

Nhan An Bang ngước đầu lên, mỉm cười mỉm cười, “Sắp xong xuôi rồi, em ngủ trước chuồn, thực hiện xong xuôi rồi anh ngủ.”

“Một bản thân em ngủ ko được, em ở phía trên đợi anh, em bảo đảm an toàn ko trình bày lời nói này.”

Nhan An Bang cũng biết thời gian gần đây vì thế việc làm tuy nhiên lơ là Tần Nghiên, nên dìm được chấp nhận bà tớ ở lại.

Bà tớ hạnh phúc rút một cuốn sách bên trên giá bán sách, ngồi xuống ghế hiểu.

Nhan An Bang ghi chép được một lúc, thì dựa người nhập ghế day day nhị mặt mày thái dương.

Tần Nghiên ra đi sau sống lưng ông tớ, nhẹ dịu xoa bóp nhị mặt mày thái dương.

“Anh từng tuổi tác này rồi, sở hữu còn tươi tắn gì nữa đâu, tuy nhiên ko biết quý trọng sức mạnh của tớ.”

Tần Nghiên vừa vặn xoa bóp vừa vặn trách cứ móc.

Nhan An Bang mỉm cười mỉm cười, “Chỉ dành hết thời gian thời hạn này thôi, đợi trình diễn tập dượt xong xuôi rồi, anh sẽ sở hữu bao nhiêu ngày ngủ.

Lúc ê anh tiếp tục ở mặt mày em, nếu như em mến, thì tất cả chúng ta chuồn du ngoạn ở một điểm này ê thời gian gần đây.”

Tần Nghiên mỉm cười mỉm cười, “Em ko ham chuồn du ngoạn, em chỉ phiền lòng mang lại sức mạnh của anh ấy thôi.”

Nhan An Bang kéo Tần Nghiền ngồi vô lòng bản thân, “Nghiên Nghiên, sức mạnh của anh ấy rất tuyệt.”

Tần Nghiên vòng đeo tay ôm cổ Nhan An Bang, “Tất nhiên là em biết.”

Ánh đôi mắt của bà tớ tràn trề lờ mờ ám, chính vì mới mẻ tắm xong xuôi, nên chỉ có thể khoác một chiếc áo ngủ, đai sống lưng buộc lỏng, làn domain authority white tuyết như ẩn như hiện nay, bên trên người còn vương vãi lại hương thơm sữa tắm.

Tất cả rớt vào nhập đôi mắt Nhan An Bang, đó là lời nói chào gọi trần truồng.

Ánh đôi mắt Nhan An Bang thâm thúy thẳm, cúi đầu hồn lên cổ Tần Nghiên.

Trong đôi mắt bà tớ hiện thị lên vẻ tiếp tục đạt được ý đồ gia dụng, hăng hái đáp lại Nhan An Bang.

Như củi thô gặp gỡ lửa rét, nhị người nhanh gọn nhẩy vào nhau, nhập chống sách vang lên tiếng động khiến cho người tớ đỏ hỏn mặt mày tía tai.

Tối ni, Tần Nghiên vô nằm trong hăng hái, kể từ chống sách cho tới buồng ngủ, rồi cho tới chống tắm.

Lúc Nhan An Bang chìm nhập giấc mộng, được xem là chuyện của nhị giờ sau.

Tần Nghiên xác nhận Nhan An Bang thiệt sự ngủ rồi, mới mẻ vùng dậy tiếp cận chống sách, cả căn chống tràn ngập vị lờ mờ ám.

Tần Nghiên tiếp cận các bạn coi văn khiếu nại Nhan An Bang ghi chép, khóe môi cong lên, tiếp sau đó bịa đặt văn khiếu nại về địa điểm cũ, rồi thoát ra khỏi chống sách.

Trên người của bà tớ chan chứa vết tích mập lờ mờ, bà tớ lẳng lặng coi người con trai ngủ bên trên chóng, lòng đôi mắt chan chứa hận thù địch.

Sáng sớm bữa sau, Nhan An Bang thức dậy, Tần Nghiên đã thử xong xuôi bữa sáng sủa.

Thấy ông tớ, bà tớ nở nụ mỉm cười, “Mau qua quýt phía trên bữa sáng.”

“Sao ko ngủ thêm 1 chút?”

Nhan An Bang thấy bên trên mặt mày Tần Nghiên có vẻ như mệt rũ rời thì nhức lòng trình bày.

Tần Nghiên mỉm cười êm ả, “Anh nên chuồn kể từ sáng sủa sớm, nên em dậy nấu nướng bữa sáng sủa mang lại anh.

Mỗi ngày em ở trong nhà cũng không tồn tại chuyện gì thực hiện, đợi anh chuồn rồi em ngủ bù.

Anh mau ăn chuồn, nếu như không sẽ không còn kịp.”

Nhan An Bang coi bữa sáng sủa đa dạng bên trên bàn, thì sẽ càng tăng nhức lòng mang lại Tần Nghiên, ông tớ nợ người phụ phái đẹp này.

Lúc rời khỏi cửa ngõ, Nhan An Bang trả mang lại Tần Nghiện một tấm thẻ, “Ở căn nhà ngán thì ra phía bên ngoài lần đồng chí chuồn tợp trà ra phố, ko thì chuồn du ngoạn cũng khá được.”

Tần Nghiên trả thẻ lại, “Em sở hữu chi phí tuy nhiên, chi phí anh mang lại em phiên trước, em còn ko sử dụng cho tới.”

Nhan An Bang nhét thẻ lại mang lại bà tớ, “Đi mua sắm loại mình yêu thích, không cần thiết phải băn khoăn suy nghĩ gì đâu.”

Tần Nghiên vậy thẻ, “Được rồi, em nhận thẻ vậy, trong tương lai mong muốn mua sắm gì tiếp tục trình bày.

Có điều, thời gian gần đây em mong muốn rời khỏi quốc tế, mặt mày nước F sở hữu mùa trình trình diễn bộ thu thập phục trang mới mẻ, em mong muốn chuồn coi.”

Nhan An Bang ko nhằm ý những loại này, “Muốn chuồn thì chuồn, xem xét lưu giữ sức mạnh.”

Tần Nghiên gật đầu, coi Nhan An Bang tách chuồn.

*** Thẩm Thanh Lan đang di chuyển sắm sửa nằm trong Kim n Hi thì sẽ có được Smartphone của Daniel, anh bảo cô về chống thao tác làm việc một chuyến.

Từ phiên chống triển lãm vũ khí cháy, Daniel tiếp tục gửi vị trí.

Phòng triển lãm đang được sửa lại, còn chống thao tác làm việc thì tiếp tục gửi quý phái nơi khác và chính thức chuồn nhập hoạt động và sinh hoạt như thông thường.

Lúc Thẩm Thanh Lan và Kim n Hi cho tới, Daniel đang được nghe Smartphone, ko biết thủ thỉ gì tuy nhiên mỉm cười toe toét.

Thấy Thẩm Thanh Lan, anh mỉm cười nói: “Thanh Lan, trình bày mang lại cô biết một tin yêu chất lượng tốt.”

Thẩm Thanh Lan nhướng mi, “Tin gì?”

Daniel đáp: “Thanh Lan, đấy là một chuyện cực kỳ vui sướng, cô hoàn toàn có thể hưng phấn một ít được không?”

“Có gì thì trình bày nhanh chóng chuồn, anh trình bày nhiều quá.”

Kim n Hi ko nhịn được trình bày.

Trong nháy đôi mắt, Daniel tráng lệ nói: “Thanh Lan, tôi vừa vặn sẽ có được tin yêu, nửa mon sau ở nước F sở hữu triển lãm giành quốc tế, sở hữu cả giành của cô ấy nữa.

Thế này, tin yêu, vui sướng không?”

Thẩm Thanh Lan rét mướt nhạt nhẽo hỏi: “Vui loại gì?”

Daniel nghẹn họng, “Chỉ sở hữu họa sỹ phổ biến trái đất mới mẻ hoàn toàn có thể sở hữu giành được trưng bày giành nhập ê, cả trái đất chỉ có tầm khoảng năm mươi người nhập cuộc thôi đấy.

Mà đã đạt được chào, đó là một lời nói xác định tài năng của cô ấy.

Chẳng lẽ phía trên ko nên chuyện nên vui sướng mừng?”

Thẩm Thanh Lan “ổ”

một giờ, “Nhất tấp tểnh nên nhập cuộc à?”

“Nếu cô ko nhập cuộc, thì tiếp tục tác động đến việc nghiệp trong tương lai.

Dù sao cô cũng còn trẻ con, phiên này còn có được chào là vì xã hội họa sỹ đề cử.”

Thẩm Thanh Lan tâm lý một ít, hỏi: “Đi bao lâu?”

“Nhiều nhất là 1 trong tuần.”

Thẩm Thanh Lan gật đầu, “Vậy thì chuồn thôi.”

“Tớ chuồn cùng theo với cậu, vừa vặn hoặc Andrew cũng ở ngay gần ê, tất cả chúng ta cho tới thăm hỏi Sicily, chắc chắn rằng chị ấy cũng ở đấy.”

Kim n Hi trình bày.

Đối với việc Kim n Hi chuồn, Daniel ao ước còn ko được ấy chứ.

“Tớ ghi nhớ nước F đang sẵn có được trình trình diễn bộ thu thập phục trang mới mẻ, thời gian gần đây gặp gỡ đầy đủ loại chuyện, khiến cho tớ không tồn tại tâm lý mua sắm đồ gia dụng.”

Thẩm Thanh Lan vắng lặng coi Kim n Hi, cũng ko biết là ai vừa vặn sụp một gò chi phí nhập trung tâm thương nghiệp nữa.

Thẩm Thanh Lan đồng ý chuồn, Daniel gọi Smartphone mang lại đối phương xác nhận, chuyện còn sót lại ko cần thiết chúng ta nên băn khoăn “Thanh Lan, thời gian gần đây tôi nghe được một thông tin khá thú vị, cô mong muốn nghe không?”

Daniel rời khỏi vẻ thần túng bấn trình bày.

Kim n Hi coi anh với góc nhìn ghét bỏ vứt, “Có gì thì trình bày chuồn, ấp a ngắc ngứ thực hiện gì?”

“Tin tức về Catherine, Frank tiếp tục tuyên phụ thân hạn chế đứt mối liên hệ với Catherine, trong tương lai cô tớ không thể là học tập trò của ông nữa.”

Thẩm Thanh Lan cảm nhận thấy sở hữu chút hào hứng, “Tại sao vậy?”

“Cô còn ghi nhớ phiên tất cả chúng ta cho tới Sydney nhập cuộc tiệc tùng, lễ hội thẩm mỹ và nghệ thuật không? Lúc kể từ quần đảo Cockatoo về, du thuyền của tất cả chúng ta xẩy ra chuyện.

Chúng tớ vốn liếng nhận định rằng đối phương nhằm mục tiêu nhập Frank, tất cả chúng ta đơn thuần bị liên lụy, công an ko tra rời khỏi được manh ông tơ gì.

Nhưng thời gian gần đây Frank lại tra được, chuyện này là vì Catherine thực hiện, ả mong muốn thịt cố.

Đại khái là nổi tiếng của cổ ở tiệc tùng, lễ hội thẩm mỹ và nghệ thuật quá to, khiển ả ghen tuông ghen tị.”

Kim n Hi tức tức giận cho tới nghiến răng nghiến lợi, “i thanh nữ xứng đáng chết! Lần trước chỉ nhằm lộ chút điều hung của ả, quá hời mang lại ả rồi! Đáng rời khỏi nên dìu ả chuồn gặp gỡ thượng đế luôn luôn mới mẻ nên, nhằm ả chuồn tuy nhiên sám hối hận trước mặt mày thượng đế.”

Chương 308 THÍM HAI XIN GIÚP ĐỠ Daniel xoa các giọt mồ hôi rét mướt bên trên trán, tính cách của cô nàng căn nhà anh sao tuy nhiên hung tợn thế, hở một ít là mong muốn dìu người tớ chuồn gặp gỡ thượng đế, “ n Hi, chớ khích động, nghe anh trình bày không còn tiếp tục.

Sau lúc biết chuyện này, Frank tiếp tục gọi năng lượng điện mang lại anh, ông tớ mong muốn gọi mang lại Thanh Lan, tuy nhiên lại cảm nhận thấy hổ ngượng ngập, nên mới mẻ gọi mang lại anh.”

“Frank cũng ko nên người gì chất lượng tốt, trong cả học tập trò của tớ cũng cai quản ko nghiêm cẩn, tớ ko tin yêu ông tớ ko biết chút gì.”

Kim n Hi hừ rét mướt.

Xem thêm: chuyện cổ tích về loài người

Thẩm Thanh Lan lại ko suy nghĩ vậy.

Tuy không nhiều xúc tiếp với Frank, tuy nhiên cô hoàn toàn có thể nhận biết ông tớ là 1 trong người dân có tam quan lại thông thường, ko cho tới nỗi dung túng mang lại học tập trò của tớ.

“Cho nên, giờ đây Frank và Catherine đang được đối đầu nhau?”

Daniel nhấp lên xuống đầu, “Không mà đến mức gọi là đối đầu, cho dù sao Frank và phụ vương của Catherine sở hữu quan hệ ko tệ.

Nếu ko nên Catherine thực hiện rời khỏi việc này, thì e rằng Frank vẫn nên nể mặt mày gia tộc Boyle.”

“Chẳng lẽ chuyện đảo chính xẩy ra trước căn nhà trưng bày kiệt tác thẩm mỹ phiên ê, cũng có thể có tương quan cho tới Catherine?”

Kim n Hi căn vặn.

Daniel gật đầu, “Em đoán đích thị rồi, Frank cũng trình bày vì vậy với anh.

Có điều, chuyện này không tồn tại bệnh cứ, ko thể làm cái gi được cô tớ cả.”

Kim n Hi hừ nhẹ nhàng, “Không sở hữu bệnh cứ, ê là vì chúng ta không có tác dụng ko tra được.”

Tròng đôi mắt của cô ấy hòn đảo vòng, vừa vặn coi là biết lại đang tiếp tục suy nghĩ cho tới chuyện “tốt”

“Thanh Lan, Frank nhờ tôi gửi lời nói van nài lỗi cho tới cô.”

Daniel trình bày.

Thẩm Thanh Lan ko trách cứ Frank, việc này là vì Catherine thực hiện, ko tương quan gì cho tới Frank.

Kim n Hi tự nhiên nói: “Thanh Lan, tớ cảm nhận thấy chuyện này còn có gì ê ko đích thị.

Chuyện tiếp tục xẩy ra bao nhiêu mon rồi, tại vì sao đến thời điểm này Frank mới mẻ khảo sát, lại còn khảo sát rời khỏi được Catherine?”. truyện ngôn tình

Daniel trước đó chưa từng suy nghĩ cho tới yếu tố này, nghe Kim n Hi trình bày vì vậy, anh cũng cảm nhận thấy kỳ lạ, “Đúng vậy, n Hi ko trình bày thì tôi cũng ko nhằm ý.

Lễ hội thẩm mỹ và nghệ thuật ra mắt nhập mon bảy, giờ đây là mon chục một.”

Thẩm Thanh Lan coi khuôn mặt mày nhị người dát bao nhiêu chữ “chẳng lẽ Frank là vai phản diện”

, thì ko ngoài cảm nhận thấy khôi hài, “Đừng mệt mỏi như vậy.

Nếu tớ đoán ko sai, chắc chắn là sở hữu người nhắc nhở Frank, hoặc là ông tớ tự động phân phát sinh ra gì ê.”

Lúc trước khảo sát sai phương phía, nên ko khảo sát rời khỏi được.

Còn giờ đây, tiếp tục sở hữu tiềm năng rõ nét, nên đơn giản và dễ dàng khảo sát rộng lớn.

Thấy Thẩm Thanh Lan ko hề ngờ vực Frank, Kim n Hi nhún nhún vai.

Thời gian giảo còn sớm, Kim n Hi không thể hứng thủ chuồn sắm sửa gì nữa.

Thấy cô và Daniel mong muốn thủ thỉ, Thẩm Thanh Lan biết ý ngay lập tức tự động bản thân chuồn trước.

Trở về căn nhà bọn họ Thẩm, Thẩm Thanh Lan thấy một người tiếp tục lâu ko gặp gỡ.

“Thím nhị.”

Thẩm Thanh Lan xin chào Lư Nhã Cẩm, sắc mặt mày rét mướt nhạt nhẽo.

Lư Nhã Cẩm mỉm cười mỉm cười, bên trên mặt mày có vẻ như phiền lòng.

Thẩm lão gia trầm mặt mày ngồi bên trên ghế, “Lan Lan, ngồi phía trên với ông một lúc.”

Thẩm Thanh Lan nhướng mi, ngồi cạnh Thẩm lão gia.

Ông quan sát về phía Lư Nhã Cẩm, nói: “Lan Lan về rồi đó, cô sở hữu chuyện gì thì trình bày với nó.”

Lư Nhã Cẩm tương đối bởi dự, vẫn cắm răng nói: “Thanh Lan, thím cầu van nài con cháu canh ty Quần Trạch.”

“Sao thím lại trình bày vậy?”

“Thím kỳ vọng con cháu canh ty Quân Trạch vận hành công ty lớn.”

“Thím, nếu như con cháu ghi nhớ ko lầm, thì tiếp tục sở hữu người canh ty Thẩm Quân Trạch vận hành công ty lớn rồi.”

Trong đôi mắt Lư Nhã Cầm tràn trề gian khổ sở, bà tớ vì thế chuyện này mới mẻ tiếp đây, “Thanh Lan, thím sai rồi, là vì thím ko phát hiện ra rõ ràng khuôn mặt mày thiệt của anh ấy trai thím.

Bây giờ, công ty lớn tiếp tục rớt vào tay anh thím, Quân Trạch không tồn tại quyền gì nhập công ty lớn cả.

Thím thiệt sự không thể cơ hội này nữa, Thanh Lan, con cháu canh ty Quân Trạch chuồn.

Nó là giọt ngày tiết có một không hai của chú ấy nhị con cháu.”

Thẩm Thanh Lan thiệt sự ko ngờ mới chỉ sở hữu một mon tuy nhiên công ty lớn tiếp tục rớt vào tay Lư Tiến Tài rồi.

Chẳng biết là Lư Tiến Tài tài xuất sắc, hoặc là vì Thẩm Quân Trạch quá không có tác dụng nữa.

“Thím nhị, chuyện này con cháu không hỗ trợ được.

Thím hãy nhờ rằng chuyện Thẩm Quần Trạch đã thử với con cháu, con cháu ko đo lường và tính toán là tiếp tục nể mặt mày chú nhị rồi.

Khi căn nhà nhị còn sinh sống, con cháu tiếp tục kể từ chối không hỗ trợ.

Bây giờ chú nhị tắt hơi rồi, con cháu cũng tiếp tục không hỗ trợ.

Nếu Thẩm Quần Trạch không tồn tại khả năng tạo được đồ gia dụng của tớ, thì chỉ hoàn toàn có thể trách cứ nó tuy nhiên thôi.”

Thẩm Thanh Lan rét mướt nhạt nhẽo trình bày.

Lư Nhã Cầm coi Thẩm lão gia, vẻ mặt mày khổ cực, “Ba.”

Thẩm lão gia xua tay, “Ý của Lan Lan đó là ý của tôi.

Bây giờ Lan Lan đang được có bầu, chuyện cần thiết nhất là chăm sóc bầu.”

“Ba, Quân Trạch là con cháu trai ruột của phụ thân, là mạch máu có một không hai của A Nhượng, phụ thân nỡ bó tay đứng coi sao? Con biết phụ thân ko mến con cái, tuy nhiên Quân Trạch không có tội.

Con ko kỳ vọng phụ thân nể tình con cái, con cái chỉ van nài phụ thân nể tình A Nhượng cho tới tận khi chuẩn bị bị tiêu diệt vẫn mong muốn trở lại thủ đô gặp gỡ phụ thân.”

“Nếu Thẩm Quân Trạch có nguy hiểm đến tính mạng cho tới tính mạng của con người, thì tôi chắc chắn tiếp tục rời khỏi mặt mày.

Bây giờ đang đi đến nút ê chưa?”

Thẩm lão gia căn vặn ngược lại.

“Nhưng này là công ty lớn của A Nhượng nhằm lại mang lại Quân Trạch.”

“Cô nên chuồn cầu van nài anh cô, chứ không hề nên ngồi ở phía trên thực hiện khó khăn dễ dàng một ông già cả tiếp tục bước một chân nhập quan lại tài và một người phụ phái đẹp đang được có bầu.”

Thẩm lão gia rét mướt tiếng nói.

Lư Nhã Cẩm thấy Thẩm lão gia dầu muối bột đều ko ăn, thì quan sát về phía Thẩm Thanh Lan, tiếp sau đó quỳ xuống.

Thẩm Thanh Lan hoảng loạn đứng quý phái một phía.

“Thím nhị, thím làm cái gi vậy?”

Thẩm Thanh Lan căn vặn.

“Thanh Lan, thím nhị cầu van nài con cháu, thím cũng biết những chuyện tuy nhiên Quân Trạch tạo nên trước đấy là sai, con cháu sở hữu tức giận nó cũng như.

Nếu thím sở hữu cơ hội xử lý, thì thím dường như không cho tới lần con cháu.”

Thẩm lão gia nổi nóng, “Lư Nhã Cầm, cô thực hiện đồ vật gi vậy? Cô đứng lên mang lại tôi! Cô là kẻ rộng lớn, và lại quỳ trước mặt mày con cái con cháu, cô ko thấy mất mặt mặt mày, tuy nhiên tôi lại thấy mất mặt mặt mày thay cho cô.”

Lư Nhã Cẩm ko chịu đựng vùng dậy, ngày hôm nay bà tớ nên khiến cho Thẩm Thanh Lan đồng ý trợ giúp.

Chỉ cần thiết đạt được mục tiêu thì bà tớ tiếp tục thực hiện toàn bộ.

“Thím nhị, cho dù thím sở hữu trình bày gì thì con cháu cũng tiếp tục phủ nhận, thím về chuồn.”

“Thanh Lan, thím cầu van nài con cháu.”

Thẩm Thanh Lan coi quý phái Thảm lão gia, ông phất tay một chiếc, “Lan Lan, con cháu về căn nhà trước chuồn.”

Thẩm Thanh Lan ko thèm coi Lư Nhã Cầm quỳ bên trên khu đất, bước nhanh chóng ra phía bên ngoài.

Lư Nhã Cầm mong muốn ngăn cổ lại, tuy nhiên còn Thẩm lão gia ở phía trên nên không đủ can đảm, đành nên trơ đôi mắt coi Thẩm Thanh Lan tách chuồn.

“Cha u thực hiện bậy thì làm thế nào giáo dục con cháu nên hồn.

Một đứa nam nhi bị cô giáo dục trở thành loại cỗ dạng gì, hở chút là quỳ.”

Thẩm lão gia rét mướt tiếng nói.

Lư Nhã Cẩm cứ như ko nghe thấy lời nói trình bày của ông, “Ba, phụ thân thiệt sự ngày tiết rét mướt vậy sao?”

Thẩm lão gia coi chằm chằm Lư Nhã Cẩm, “Muốn tôi canh ty Thẩm Quấn Trạch? Được, cô trả nó cho tới căn nhà bọn họ Thẩm, tự động tôi giáo dục nó, sau này còn có ko được luật lệ gặp gỡ nó.

Cô thực hiện được không?”

Vẻ mặt mày Lư Nhã Cẩm thay cho thay đổi, “Ba, Quân Trạch là nam nhi ruột của con cái, phụ thân ko thể đang tâm như vậy!”

“Cô về chuồn, trong tương lai chớ cho tới nữa.

Tôi tiếp tục coi như không tồn tại đứa nam nhi là Thẩm Nhượng thì cũng hoàn toàn có thể coi như sở hữu đứa con cháu trai Thẩm Quân Trạch này.”

“Ba!”

“Đừng gọi tôi là ba!”

Lư Nhã Cầm thấy Thẩm lão gia rắn rỏi vì vậy ngay lập tức biết sở hữu trình bày gì nữa cũng không có tác dụng, đành vùng dậy trở về.

Thẩm Quân Trạch đang được đợi nhập phòng tiếp khách, thấy Lư Nhã Cẩm về, thì tức khắc hỏi: “Mẹ, chúng ta trình bày sao? Thẩm Thanh Lan đồng ý không?”

Lư Nhã Cầm nhấp lên xuống đầu, đôi mắt Thẩm Quân Trạch tối sầm, “Con biết tuy nhiên, người thân bọn họ Thẩm đều ngày tiết rét mướt vô tình.

Con nên sớm biết chúng ta chỉ mong muốn coi chuyện mỉm cười của con cái.

Kết viên của con cái giờ đây quả như chúng ta mong ước, sao chúng ta lại canh ty con cái được?”

“Con chớ oi ruột, lát nữa u đi tìm kiếm Thanh Lan, có lẽ rằng nó sẽ bị mượt lòng tuy nhiên đồng ý canh ty.”

“Lòng chị tớ còn cứng rộng lớn đá, mượt ở đâu tuy nhiên mềm? Mẹ, Hay những u chuồn thủ thỉ với cậu chuồn, con cái tin yêu cậu chỉ hổ đồ gia dụng chút thôi.

Cậu không tồn tại con cái con cháu, lấy công ty lớn thì trong tương lai tiếp tục mang lại ai?”

Vẻ gian khổ sở nhập đôi mắt Lư Nhã Cầm càng đậm.

Trước lúc đến căn nhà bọn họ Thẩm, bà tớ đã từng đi lần Lư Tiến Tài, tuy nhiên ông tớ ko gặp gỡ bà tớ, ý tứ tiếp tục rất rõ ràng ràng.

“Quân Trạch, con cái nghe lời nói u, ngày mai nằm trong u đi tìm kiếm Thanh Lan, con cái chuồn van nài lỗi nó.”

“Mẹ, sao lại bắt con cái van nài lỗi? Lần trước con cái tiếp tục van nài lỗi rồi, huống hồ nước con cái của Thẩm Thanh Lan vẫn còn đấy tuy nhiên.

Mỗi phiên gặp gỡ con cái, chị tớ đều vác loại mặt mày rét mướt vị, tựa như con cái thiếu hụt chi phí ko trả vậy.”

“Quân Trạch, con cái nên chuồn van nài lỗi Thanh Lan, cũng nên chuồn van nài lỗi ông nội.

Nếu con cái mong muốn lấy lại công ty lớn, thì con cái chắc chắn nên chuồn.”

“Mẹ, con cái ko chuồn, phiên trước người tớ xua con cái ra phía bên ngoài, phiên này con cái chuồn có công dụng gì không?”

Nói cho tới trình bày tháo lui, Thẩm Quân Trạch vẫn chính là không thích chuồn, cậu tớ còn luôn luôn nhớ chuyện ở cơ sở y tế đầu.

Thẩm Quân Trạch không thích van nài lỗi, Lư Nhã Cầm cũng không tồn tại cơ hội này.

Ngày bữa sau, Thẩm Quân Trạch quá khi Lư Nhã Cầm đi tìm kiếm Thẩm Thanh Lan, tự động bản thân chạy cho tới căn nhà bọn họ Lư lần Lư Tiến Tài.

Cửa chủ yếu căn nhà bọn họ Lư đóng góp chặt, cậu tớ gõ cửa ngõ một khi lâu tuy nhiên không tồn tại ai vấn đáp, đành nên đứng bên phía ngoài đợi.

Không nên cậu tớ không thích gọi Smartphone mang lại Lư Tiến Tài, tuy nhiên là kẻ tớ ko nghe máy, sau cuối con cái tắt máy luôn luôn.

Cậu tớ đợi rất mất thời gian, đến thời điểm chuẩn bị ko chịu đựng nổi nữa thì Lư Tiến Tài mới mẻ kể từ bên phía ngoài về bên.

Xem thêm: ngôi kể thứ 2 là gì