vương phi thất sủng trọng sinh báo thù

Tần Mộ Phong hết sức ảo óc.

Bạn đang xem: vương phi thất sủng trọng sinh báo thù

Hắn ko biết bạn dạng đằm thắm bị làm thế nào vậy, đương nhiên lại nằm trong Liễu Tự Họa đột biến mối quan hệ. Liễu Tự Họa vừa phải xinh đẹp mắt vừa phải duyên dáng vẻ tuy nhiên chỉ vì vậy thôi ko đầy đủ thực hiện mang đến hắn tổn thất lên đường lý trí, những phái nữ nhân kiều mị rộng lớn nường hắn vẫn thấy thật nhiều.

Nếu thưa Liễu Tự Họa hạ dược, thì nường đã thử như vậy nào? Hắn chỉ dìu nường nhập vào ngôi nhà, trong cả một ngụm nước cũng không tồn tại húp. Trong chống lại ko nhen nhóm trầm mùi hương thế cho nên càng ko thể ở nhập lò mùi hương hạ xuân dược. Chẳng nhẽ kĩ năng tự động kìm giữ của hắn kém cỏi vì vậy sao?

Hắn tảo sườn lưng về phía Liễu Tự Họa, lặng yên khoác áo quần. Lúc thay cho lấy áo choàng, một cây thoa vàng giản dị và đơn giản rơi đi ra.

Hắn ngồi xổm xuống, đôi mắt coi nhập cây thoa.

Đây là cây thoa của Liễu Thiên Mạch, khi nường lên đường bái tế thân mẫu vẫn lấy nó thay đổi lấy giấy má chi phí vàng mã nhập cái siêu thị gì gì bại. Hắn vẫn chuộc này lại, vẫn đem bám theo bên trên người. Rất rất nhiều lần hắn nghĩ về cho tới việc trả này lại mang đến nường tuy nhiên không còn phen này cho tới phen không giống kể từ lòng lòng đều thấy ko nỡ.

Liễu Tự Họa im re tiếp cận hâu phương sườn lưng hắn, khắp cơ thể giàn giụa hương thơm dấm chua "Đây là thoa của những người nào? Liễu Thiến sao? Qủa thực là vượt lên xấu xí."

Tần Mộ Phong lấy cây thoa đựng lên đường, cũng không tồn tại vấn đáp, lại nối tiếp khoác ăn mặc quần áo.

Hai tay Liễu Tự Họa gắt gao bao phủ lấy eo của hắn, buồn buồn bực thưa "Vương gia, ngươi ko nhằm ý cho tới ta?"

Tần Mộ Phong đẩy Liễu Tự Họa đi ra, hai con mắt đen giòn rét mướt lùng coi nường, trong tim đôi mắt hiện thị lên những tia lửa giẫn dữ "Chuyện thời điểm hôm nay ko được tâm sự."

Liễu Tự Họa sửng nóng bức, nhì tay phủ mặt mày khóc rống lên, nước đôi mắt như xuân thủy, không ngừng nghỉ lăn chiêng xuống "Vương gia, là ngươi tự động bản thân thực hiện vậy với nhân gia...vì sao lại hoàn toàn có thể ko quá nhận, ngươi như vậy bảo tao làm thế nào dám coi mặt mày người khác?"

Tần Mộ Phong ko thèm coi cỗ dạng khóc sướt mướt của nường, hung hăng trừng đôi mắt với nường "Chuyện thời điểm hôm nay ko được quy tắc tâm sự."

Liễu Tự Họa rung lắc lắc đầu, khóc càng hăng "Vương gia, ngươi bạc tình bạc nghĩa, tao tiếp tục thưa với thân phụ tao nài Hoàng thượng thực hiện ngôi nhà."

Tần Mộ Phong rét mướt lùng liếc nường một chiếc, cười cợt châm chọc "Mời lên đường." Tần Vật Ly mến trà trộn nhập vào dân bọn chúng, Liễu Tự Họa là loại phụ nữ ra làm sao hắn rất rõ ràng ràng.

Liễu Tự Họa thấy cương ko được, bước lên phía đằng trước, kể từ ở phía đằng sau bao phủ lấy eo Tần Mộ Phong, đầu tựa phía trên tấm sườn lưng rộng lớn của hắn "Vương gia, tao ko cần thiết danh phận, chỉ mong sao được ở mặt mày ngươi."

Tần Mộ Phong tàn nhẫn hừ rét mướt một chiếc "Làm thị thiếp, gom bổn vương vãi thực hiện rét nệm."

Liễu Tự Họa ko chút đắn đo, tức tốc thỏa mãn nhu cầu "Được." Chỉ với tiến bộ nhập Bình Nam Vương phủ nường mới mẻ với thời cơ trở nên Vương phi, về phần bao nhiêu ả thị thiếp bại...cứ kể từ từ tuy nhiên tích lũy. phẳng phiu nhập thủ đoạn của Liễu Tự Họa nường, bao nhiêu người phụ nữ bại trước sau cũng trở nên hòn đá bên dưới chân nường.

Tần Mộ Phong xoay người, sử dụng tay đẩy Liễu Tự Họa đi ra "Ngươi ko xứng." Tần Mộ Phong phất ống tay áo tách lên đường tuy nhiên ko hề đem bám theo một tia xúc cảm.

"Vương gia." Liễu Tự Họa không tồn tại thời hạn khoác ăn mặc quần áo, tức tốc xua đuổi bám theo đi ra cửa ngõ. Cái tuy nhiên nường bắt gặp đơn giản bóng sườn lưng thịnh nộ của Tần Mộ Phong.

*****

Tần Mộ Phong kể từ nhập chống Liễu Tự Họa ra đi, khắp cơ thể ko được đương nhiên, sợ hãi bị Liễu Thiến coi đi ra sơ hở.

Liễu Thiến chỉ là một trong phái nữ tử thanh lâu, thậm chí còn cũng ko được xem là thị thiếp của hắn, thế cho nên nường không tồn tại tư phương pháp để tức giẫn dữ. Hắn nghĩ về vì vậy tuy nhiên trong tâm địa ko ngoài với cảm hứng áy náy.

Chưa tiếp cận Mai Vận đình hắn vẫn bắt gặp Phi Dương đứng ở cạnh cây mai "Thiến nhi đâu?" Giờ phút này người hắn quan hoài nhất đó là Liễu Thiến.

Phi Dương mặt mày ko thay đổi sắc, sử dụng ánh nhìn khinh thường miệt coi Tần Mộ Phong, nhập đôi mắt tràn trề vẻ châm chọc "Vương gia, với cần thiết lấy Liễu Tự Họa đón về ko, về sau nằm trong hạ với nên kính cẩn gọi nường một giờ đồng hồ "cô nương", hoặc nên gọi là "Vương phi"."

"Có ý gì?" Những điều Phi Dương thưa thực hiện mang đến Tần Mộ Phong tôn vinh cảnh giác, chẳng nhẽ hắn vẫn biết cái gì?

"Không với ý gì, Vương gia loại phụ nữ nào thì cũng mong muốn, cũng ko quan ngại dơ dơ, Phi yến cô nương thưa ko sai, nằm trong loại heo kiểu như nhau." Trong tiếng nói của Phi Dương giàn giụa vẻ châm chọc, nhập đôi mắt lộ vẻ khinh thường thông thường.

"Ngươi biết?" Tần Mộ Phong bất giác nhíu mi.

"Liễu Thiến cô nương mong muốn tao đem điều mang đến Vương gia, Liễu Thiến nường tuy rằng ko nên danh môn khuê tú những cũng đều có oai nghiêm, Vương gia chớ coi nường là khí cụ thực hiện rét nệm. Nàng cực kỳ tinh khiết, nài Vương gia chớ lấy xú vị bên trên người những ả phụ nữ phóng túng ám lên trên người nường. Nàng là một trong phái nữ tử thanh bạch, tất yếu tiếp tục biết tự động ái, nằm trong Vương gia không phù hợp nhau. Nếu không phù hợp nhau thì nường cũng không tồn tại nguyên nhân gì ở lại Vương phủ. Nàng lên đường, không cần thiết phải dò thám nường. Thế sự vô thông thường, hữu duyên tiếp tục bắt gặp, vô duyên ngay lập tức tan, ngươi ko cần thiết cảm nhận thấy với lỗi với nường." Phi Dương không ngừng nghỉ hừ rét mướt biểu thị sự bất mãn so với Tần Mộ Phong.

Quả nhiên nường vẫn bắt gặp rồi.

Chỉ là một trong thanh lâu phái nữ tử tuy nhiên thôi, mong muốn lên đường thì cứ lên đường. Nhưng vì thế sao hắn lại cảm hứng được trong tâm địa cực kỳ không dễ chịu.

"Chỉ là một trong phong trần phái nữ tử tuy nhiên thôi." Tần Mộ Phong vờ vịt ko quan hoài.

Phi Dương sử dụng năm ngón tay hua hua trước đôi mắt Tần Mộ Phong "Vương gia, đôi mắt ngươi với yếu tố à?"

"Không với." Hắn trừng đôi mắt coi Phi Dương.

"Nếu đôi mắt không tồn tại yếu tố thì vì sao hoàn toàn có thể coi lầm như vậy. Liễu Thiên Mạch rét mướt nhạt nhẽo, ngươi không tin nường với mưu mẹo loại. Cao quý như Liễu Thiến, ngươi lại bảo nường là phong trần phái nữ tử. Xin căn vặn Vương gia, nhập số những người dân phụ nữ của ngươi với ai hoàn toàn có thể sánh được với nhì người những nường." Hắn "ôn hòa" căn vặn.

"Đường lối là nam giới tử hán, chớ với chì tách như vậy." Không biết hắn học tập ai cơ hội thủ thỉ này.

"Chì tách, đó là cơ hội tao thủ thỉ với kẻ ko biết đảm bảo chất lượng xấu xí." Phi Dương sử dụng ánh nhìn khinh thường thông thường coi hắn.

"Phi Dương, tao lưu giữ kỹ ngươi cực kỳ ngán ghét bỏ Liễu Thiến, vì sao giờ đây lại giúp sức nàng?" Hắn cực kỳ mong muốn biết yếu tố này, hết sức mong muốn biết.

Phi Dương không thể tinh được một ít, tiếp sau đó fake cỗ điềm tĩnh "Liễu cô nương xuất đằm thắm trong trắng, nếu như nhằm loại phụ nữ ko biết liêm sỉ vấn vít lấy ngươi thì thà ghi lại một Liễu Thiến cô nương thanh thanh bạch bạch. Nếu ngươi yêu thương Liễu cô nương thì này cũng là một trong việc tốt."

Đôi đôi mắt sắc bén của Tần Mộ Phong coi trực tiếp nhập Phi Dương "Ngươi vẫn coi Liễu Thiên Mạch như muội muội, vẫn mong muốn nường thực hiện Vương phi với đích không?"

Phi Dương kiêu dũng đón lấy ánh nhìn của hắn, thưa tráng lệ "Vương gia, ngươi ko mến Thiên Mạch, nếu như cường ngạnh phối hợp nhì người thì tiếp tục thực hiện lỡ làng cả đời nường, tình yêu ko thể chống cầu."

Tần Mộ Phong coi Phi Dương một khi lâu, coi ánh nhìn điềm tĩnh của hắn, Tần Mộ Phong tiêu xài trừ sự nghi ngại của tôi. Hắn kể từ từ tịch thu tầm đôi mắt, coi lớp tuyết ứ đọng bên trên mặt mày khu đất.

"Vương gia, quay trở lại lên đường thôi, ngươi còn nối tiếp đứng ở phía trên, sợ hãi rằng lại làm cho những người dân phụ nữ ko biết liêm sỉ không giống trườn lên trên người." Trong lòng đôi mắt Phi Dương xẹt qua chuyện một nụ cười cợt châm chọc.

Tần Mộ Phong ko thưa được câu nào là, tăng trưởng phía đằng trước. Đi được một phần đường, hắn đùng một cái há mồm "Nếu ngươi mong muốn thì đi tìm kiếm Liễu Thiến."

Kinh ngạc một khi, khóe mồm Phi Dương nhếch lên "Còn dám thưa như vậy, ngươi sợ hãi tổn thất sĩ diện, sĩ diện xứng đáng từng nào tiền? Mất lên đường Liễu cô nương, ngươi hối hận hận ko kịp." Thiếu lên đường sự đảm bảo an toàn của Liễu cô nương hắn khi nào thì cũng hoàn toàn có thể bị tiêu diệt a. Liễu cô nương là Tuyết Nhạn, nường không tồn tại kĩ năng tiếp tục yêu thương Vương gia. Nếu Vương gia so với cô ấy với ý tình thì chẳng nên vẫn yêu thương sai người rồi hoặc sao? Ai, cần thiết gì nghĩ về nhiều vì vậy, đáng tin cậy của Vương gia mới mẻ là sự cần thiết nhất.

Xem thêm: đáp án tiếng anh 2022

Đi cho tới cửa ngõ Túy Yêu lâu, tú bà trẻ con nhất kinh trở nên – Hoa Linh vẫn đợ hắn kể từ lâu. Vừa bắt gặp hắn nường tức tốc cười cợt nhoẻn thưa nói "Vương gia, cho tới sớm vậy sao?" Nụ cười cợt này tạo nên son phấn bên trên mặt mày gần như là rớt xuống.

Tần Mộ Phong ho khan một giờ đồng hồ, lấy tay phủ mũi "Liễu Thiến đâu?" Mùi phấn thơm ngát này quả thực vượt lên nồng.

"Vương gia, ngài cho tới sơm vì vậy là mong muốn dò thám Liễu Thiến à? Nàng không tồn tại ở phía trên." Đôi môi red color tươi tắn của Hoa Linh há đi ra "Túy Yên lâu còn tồn tại thật nhiều cô nương xinh dẹp, đáp ứng ngươi lý tưởng." Hoa Linh thưa đoạn, vươn ngón tay mảnh mai fake cỗ hấp dẫn vẽ từng vòng tròn trặn nhập lồng ngực hắn.

"Bổn vương vãi dò thám Liễu Thiến." Tần Mộ Phong ẩn ước hiểu rằng Liễu Thiến mong muốn trừng trị hắn. Hoa Linh nhập vượt lên khứ ko make up đậm như vậy, lại càng ko sờ loàn bên trên người hắn. Hoa Linh đương nhiên trở thành loại phụ nữ phù hợp với khẩu vị của hắn như vậy này chắc chắn là vì Liễu Thiến phân phó. Tiểu phái nữ nhân bại chắc chắn là mong muốn trả thù oán.

Hoa Linh phủ mồm cười cợt duyên "Vương gia, điểm này còn có thật nhiều cô nương đối với Liễu Thiến xinh xinh hơn nhiều." Nàng xoay đầu lại, phía bên phía trong hô to tướng "Các cô nương, Bình Nam Vương cho tới, tiếp khách hàng." Trong lòng đôi mắt Hoa Linh lóe lên một tia lặn ác.

"Đến ngay lập tức." Một trận thanh tiếng động thúy vang lên, 45 cô nương kể từ tứ phương tám phía ùa đi ra.

Tất cả những cô nương này đều khoác áo quần mi đỏ lòm, bên trên mặt mày bôi trát thật nhiều phấn vẫn trở thành White bệch, song môi tô son red color tươi tắn. Có vài ba cô nương bên trên mặt mày còn tồn tại những vết tàn nhan black color.

Hương thơm ngát cay nồng, những cô nương tương tự như quỷ quỷ cơ hồ nước tạo nên Tần Mộ Phong cảm nhận thấy buồn ói.

"Vương gia." Một đám cô nương cho tới ở kề bên Tần Mộ Phong, nhập đại sảnh tức thời trở thành xôn xao.

Các cô nương này sinh sống như con cái sói bắt gặp từng miếng thịt, tức tốc sập xô cho tới gặm hắn. Trong nháy đôi mắt, toàn đằm thắm xấp xỉ của Tần Mộ Phong đều là những vết môi son đỏ lòm tươi tắn.

Phi Dương đưa ra quyết định bó tay đứng coi, thái phỏng y như đang được coi kịch "Hoa nương, ai bày ra tuồng này?" Bị một đám phụ nữ xấu xí xí này hù doạ, coi hắn còn dám lên đường trêu hoa chọc ghẹo nguyệt nữa hay là không.

Hoa Linh thỏa sức tự tin thưa "Tiểu thư phân phó."

"Xứng xứng đáng ah." Phi Dương coi với chút hỉ hả.

"Đúng vậy, hắn xứng danh bị vì vậy." Khoé mồm Hoa Linh hiện thị lên một nụ cười cợt rét mướt.

"Hoa nương, hù doạ thì đợc tuy nhiên chớ thực hiện thiệt...." Nếu Vương gia thực sự bị chống lừa lọc thì hoàn toàn có thể nhập vài ba mon hắn ăn cũng ko ngon.

"Tiểu thư tự răn chừng đỗi."

Phi Dương vừa phải ấn định thưa tiếp thì vẫn nghe giờ đồng hồ những cô nương thét chói tai. Một cô nương, nhì cô nương rồi lại thêm thắt vài ba cô nương nữa té trượt bên trên mặt mày khu đất, không cần thiết phải căn vặn cũng biết là vì Tần Mộ Phong tiến công.

Tần Mộ Phong ko thèm coi nhập bao nhiêu cô nương bại, đem tay kéo Hoa Linh lên lầu, tuỳ tiên lên đường vào trong 1 căn chống nào là bại, vội vàng cho tới nỗi ko thèm ngừng hoạt động.

Hoa Linh cười cợt thì thầm, nhì tay kháng phía trên nệm, nở nụ cười cợt xinh đẹp mắt "Vương gia, tao là tú bà, ko cung cấp đằm thắm."

Tần Mộ Phong lửa giẫn dữ tưng bừng "Hoa Linh, Liễu Thiến ở đâu?" Nữ nhân này thiệt sự là vượt lên xứng đáng, cư nhiên bày đi ra cái trò này.

"Vương gia, tè thư thưa ngươi hiện vẫn đang vạc tình, bảo tao dò thám một vài ba cô nương mang đến ngươi xử lý, chẳng nhẽ ngươi ko lý tưởng sao?" Hoa Linh thực hiện cỗ không có tội nháy đôi mắt bao nhiêu cái, coi vẻ mặt mày không có tội dễ thương và đáng yêu của nường kết phù hợp với lớp son phấn dày cộp bại đương nhiên lại sở hữu cảm hứng quỷ dị ko thưa nên điều.

"Nữ nhân bại..." Trong hai con mắt Tần Mộ Phong loé lên một tia nguy nan, ko thể kìm giữ cơn giẫn dữ tuy nhiên xuất đi ra một chưởng lấy cái bàn chém trở nên nhì nửa, những loại sứ vì thế ngọc bịa đặt bên trên quầy cũng trở nên chấn động tuy nhiên rơi xuống khu đất, vỡ tan trở nên những miếng nhỏ.

Hoa Linh móc kể từ bên trên người đi ra một chiếc bàn tính vì thế vàng, ngón tay ngọc chính thức đo lường và tính toán "Một cái bàn được làm bằng gỗ gụ, 300 lượng, một chiếc ghế, 100 lượng, lọ hoa tía màu sắc, 500 lượng, chén lưu ly nhập vào kể từ Tây Vực, 1500 lượng..."

Tần Mộ Phong trọn vẹn tổn thất lên đường kiên trì, nghiến răng nghiến lợi "Hoa Linh, Liễu Thiến ở đâu?"

Hoa Linh mồm lẩm nhẩm "Ta bị ngươi thực hiện mang đến hoảng sợ hãi, thêm thắt phí tổn thất niềm tin, 3000 lượng, những cô nương bị ngươi đả thông thường, thêm thắt phí hắn dược, phí điều chăm sóc, phí tổn thất mức độ, phí tổn thất niềm tin...."

Tần Mộ Phong rét mướt lùng coi Hoa Linh, tuy nhiên Hoa Linh thì ko thèm coi hắn, cứ cúi đầu đo lường và tính toán.

Hắn đứng một hồi lâu tuy nhiên Hoa Linh vẫn không ngừng nghỉ thao thao bất tuyệt. Hắn hừ rét mướt một giờ đồng hồ, phất ống tay áo tách lên đường.

"Vương gia, hoan nghênh ngươi phen sau lại cho tới." Nàng ngửng đẩu, khoé mồm nhếch lên sinh ra một tia cười cợt rét mướt.

Bỏ lại bàn tính, đôi bàn tay "Hoa Linh" thể hiện phía đem tai, dỡ vứt một tấm mặt mày nạ màu sắc bạc. Lớp mặt mày nạ được dỡ vứt lòi ra một nhan sắc thanh tú, rõ rệt là Liễu Thiên Mạch Đọc Truyện Online tiên tiến nhất ở truyen/y/y/com

"Liễu Thiến, thực hiện rất tuyệt."

"Đương nhiên, Liễu Thiến tao vẫn đi ra tay thì chắc chắn thành công xuất sắc."

"Tên bị tiêu diệt tiệt bị tiêu diệt dẫm bại dám chọc ngươi tức giẫn dữ, ko thể ko trừng phạt hắn."

"Người đắc tội với Liễu Thiên Mạch tao chắc chắn tiếp tục nên trả một chiếc giá chỉ quyết liệt."

"Được rồi, giờ đây thực hiện đồ vật gi đây?"

"Nghỉ ngơi nhì ngày, tiếp sau đó về Vương phủ."

"Ngươi còn mong muốn quay trở lại a?"

"Không quay trở lại thì làm thế nào triển khai xong trọng trách."

"Chỉ sử dụng đằm thắm phận Liễu Thiến thôi ko đầy đủ."

"Tên bị tiêu diệt tiệt bại luôn luôn kêu Thiên Mạch, vẽ cũng vẽ Thiên Mạch, cây thoa Thiên Mạch đã đi được thay cho hắn cũng chuộc lại rồi lưu giữ phía trên người, đặc điểm này biểu thị mang đến cái gì?"

"Hắn yêu thương ngươi, tao biết a."

"Nếu hắn yêu thương nhất Thiên Mạch thì tao tiếp tục sử dụng đằm thắm phận Thiên Mạch nhằm vui chơi với hắn."

"Ha ha, song thân phận, ngươi tuy nhiên ko vui chơi hắn cho tới bị tiêu diệt thì chớ thưa trí tuệ tao "

Xem thêm: định dạng văn bản trong word